Jan 10, 2011

Gửi niềm cảm mến

HẢI-VÂN

T
rời đang lạnh buốt, mặt trời từ sau những áng mây bỗng hiện ra. Ánh sáng nhẹ nhàng tỏa lan, làm tan biến khí lạnh, đem sự nồng ấm thân thiện đến với vạn vật. Niềm tin yêu sẽ có một ngày tốt đẹp bừng sáng khắp hoàn vũ. Hồn cây cỏ cũng như  hồn người ta chợt rất an vui, tưởng như đã qua mùa bão rét. Lúc này đây, nếu mong tìm những giây phút rỡ ràng bình an cho tâm tưởng, thật rất dễ gặp, vì phương đông hồng, nắng thủy tinh đang nhảy múa. Rất nhiều khi chỉ trong một sát na, suy nghĩ của tôi bỗng đang buồn lại vui, bỗng trống không lại đầy tròn. Có vẻ như tâm tình là những dây tơ, chỉ cần gió thoảng qua, đủ để từng cảm xúc hóa hiện thành giai điệu tràn ngập âm thanh bổng trầm, cao thấp. Khi còn đắm chìm trong mớ suy tư rối rắm nào đó, tôi thấy trời đất vô tình, núi sông lãnh đạm. Khi không còn lùng bùng vì câu chữ, tôi thấy trời đất không hề vô tình, núi sông không hề lãnh đạm. Khi tâm hồn an lạc, tôi thấy trời đất thuần túy là trời đất, núi sông thuần túy là núi sông, chẳng chủ tâm không cố ý. Và tôi chợt hiểu: Bản thân có thể nhìn ngắm vũ trụ dưới lăng kính của nhiều cảm xúc, nhưng vũ trụ thật sự như thế nào, trái tim phải trong sáng, không thành kiến không cố chấp mới nhìn rõ được.


Có ai đó bảo người ta thường nhìn cảnh vật theo ý riêng, nên mới thấy “ai đem thu cảnh bạn cùng thu tâm”, nên mới có cảm tưởng “ba thu chụm lại một ngày dài ghê.”  Thật ra, cảnh vật và người, người hay cảnh vật, trong mọi nơi mọi lúc, là những chủ thể tuy tách rời nhưng luôn hòa nhập làm một, vì  được ràng buộc, đan kết, chồng chéo vào nhau bằng những cảm xúc dấy lên từ đáy sâu nội ngã. Ta thấy lạnh khi gió thổi, thấy nóng khi nắng gắt, thấy vui khi thành công, thấy buồn khi thất bại. Những điều nóng-lạnh-buồn-vui ấy là kết quả  tất yếu luôn xảy ra trong cuộc sống. Có khác chăng là thái độ coi nặng hay xem nhẹ của mỗi một người. Cho dù là cỏ cây hoa lá, cũng không muốn sầu muộn, huống chi là nhân thế. Trở ngại lớn nhất của bình an hạnh phúc, chính là những cảm xúc tiêu cực, sân hận, cố chấp, nghi ngờ. Còn chỗ nào cho lòng đón nhận niềm tin yêu hy vọng, khi giăng mắc trong tâm tư, là muôn ngàn gai nhọn của oán trách, giận hờn, thù ghét. Tốc độ cuộc sống ngày càng nhanh, cộng với sự suy thoái kinh tế chung của xã hội, khiến ai cũng bị cuốn theo chiều gió cùng với sự lo lắng, nỗi sợ hãi, niềm thất vọng. Áp lực thêm nhiều khi nhìn trước ngó sau, quay sang trái xoay về phải, hình như chúng ta chỉ thấy những nẻo đường chập chùng gãy khúc, những con thuyền đã không còn bến đỗ, những giòng sông không biết sẽ phải ra cửa biển ở lưu vực nào. Hơn một lần ta nhìn thấy người, người nhìn thấy ta loay hoay trong những suy nghĩ bế tắc, những toan tính gán ghép, những hoán chuyển không thích hợp. Tâm trí giống hệt bầu trời cuồn cuộn mây đen, sáng lòe ánh chớp, luôn rình chờ để tuôn ra từng hồi sấm sét kinh hoàng. Làm sao giữ lòng an vui, làm sao có thể kiên cường, làm sao thấy được ân tình, khi bao bọc quanh ta là dấu chỉ của đêm dài vô tận.

Những điều không tưởng, thật tưởng khiến lòng chơi vơi, bối rối là điều mà tôi hay ai đó vẫn thường phải cưu mang, khi lê từng bước khập khiễng trên đường đời gập ghềnh. Mỗi khi xuống tinh thần đến độ thất chí, không biết phải làm sao, tôi hay nhớ đến bài thơ “Never Lose Hope” của một tác giả vô danh:

If you can look at the sunset and smile, then you still have hope
If you can find beauty in the colors of a small flower, then you still have hope
If you can find pleasure in the movement of a butterfly, then you still have hope
If the smile of a child can still warm your heart, then you still have hope


Nếu có thể nhìn hoàng hôn và mỉm cười, bạn còn hy vọng *
Nếu có thể nhận ra vẻ đẹp trên màu sắc của cánh hoa nhỏ, bạn còn hy vọng
Nếu có thể vui cùng cánh bướm nhịp nhàng, bạn còn hy vọng
Nếu nụ cười của bé thơ vẫn làm ấm lòng, bạn còn hy vọng

If you meet new people with trace of excitement and optimism,
then you still have hope
If you still offer your  hand in friendship to others that have touched your life,
then you still have hope
If the suffering of others still fills you with pain and frustration,
then you still have hope
If you refuse to let a friendship die, then you still have hope

Nếu quen người mới vẫn thấy sôi nổi lạc quan, bạn còn hy vọng
Nếu bàn tay thân thiện vẫn đưa ra với ai đã lay động hồn mình, bạn còn hy vọng
Nếu nỗi sầu muộn của tha nhân vẫn khiến lòng đau, bạn còn hy vọng
Nếu không để cho tình thân chết đi, bạn còn hy vọng

If you look forward to a time or place of quiet and reflection, then you still have hope
If you can look to the past and smile, then you still have hope
If, when faced with the bad, when told everything is futile,
you can still look up and end the conversation with the phrase:“ Yeah…BUT”,
then you still have hope

Nếu mong tìm thời gian, nơi tịnh yên cho suy tưởng, bạn còn hy vọng
Nếu nhìn lại quá khứ và mỉm cười, bạn còn hy vọng
Nếu đối diện với hiểm họa, khi hiểu  mọi việc không thành,
vẫn ngẩng cao đầu trả lời: “ Vâng, NHƯNG”, bạn còn hy vọng

Hope is such marvelous things
It bends, it twists, it sometimes hides, but rarely does it break
It sustains us when nothing else can
It gives us reason to continue and courage to move ahead
when we tell ourselves we’d rather give in

Hy vọng là điều kỳ diệu
Hy vọng có thể  cong oằn, ẩn kín, nhưng hiếm khi gãy đổ
Hy vọng nuôi sống ta khi mọi sự đều mất
Hy vọng cho ta lý do tiếp tục kiên cường tiến bước
khi chính lòng ta chỉ muốn buông xuôi

Hope puts a smile on our face when the heart cannot manage
Hope puts our feet on the path when our eyes cannot see it
Hope moves us to act when our souls are confused of the direction
Hope is a wonderful thing, something to be cherished and nurtured,
 and something that will refresh us in return…
And it can be found in each of us
And it can bring light into the darkest of places
Never lose Hope

Hy vọng khiến ta mỉm cười khi lòng bối rối
Hy vọng nâng bước ta trên lối mòn, khi mắt không thể nhìn thấy
Hy vọng giúp ta hành động, khi hồn lạc hướng
Hy vọng là điều kỳ diệu, một điều khiến ta được yêu thương,
được nuôi dưỡng, một điều luôn khiến ta hồi sinh trở lại…
Và hy vọng có thể tìm thấy ở mỗi một người trong chúng ta
Và hy vọng có thể mang ánh sáng vào những nơi tối tăm nhất
Đừng  bao giờ đánh mất Hy Vọng.



Tác giả  của bài thơ “ Never Lose Hope” là ai, còn sống hay đã qua đời, tôi thật không biết. Chỉ biết rằng, tôi đã nhìn thấy tâm hồn cao thượng ẩn giấu trong từng câu chữ dung dị, đơn giản của người viết vô danh, một người muốn đánh thức niềm tin yêu hy vọng, đang phất phơ phiêu hốt, hay còn ngủ vùi ở góc cạnh nào đó tận đáy sâu nội ngã của cõi người ta. Xin gửi niềm cảm mến vào chữ Tình vi diệu, để thay lời cảm ơn tác giả, trong không gian và thời gian thấm đậm nghĩa ân của mùa Lễ Tạ Ơn.

No comments:

Post a Comment